KHƯỚC TỪ TIẾNG GỌI CỦA TÌNH YÊU
Ma-thi-ơ 23:29-36 – VẾT NHƠ CỦA TỘI SÁT NHÂN
29 Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình! Vì các ngươi xây đắp mồ mả của đấng tiên tri, trau giồi mồ mả của người công bình, 30 và nói rằng: Nếu chúng ta ở cùng một thời với tổ phụ, thì không hùa theo người mà làm đổ máu các đấng tiên tri vậy. 31 Ấy đó, các ngươi tự làm chứng cho mình rằng thật là con cháu những người giết các đấng tiên tri. 32 Vậy thì hãy làm cho đầy dẫy cái lường của tổ phụ các ngươi! 33 Hỡi loài rắn, dòng dõi rắn lục kia, thế nào mà tránh khỏi sự đoán phạt nơi địa ngục được? 34 Vậy nên, nầy, ta sai những đấng tiên tri, kẻ khôn ngoan, và thầy thông giáo đến cùng các ngươi; trong những người ấy, kẻ thì các ngươi sẽ giết và đóng đinh trên cây thập tự, kẻ thì các ngươi sẽ đánh đập trong nhà hội mình, và các ngươi sẽ đuổi bắt họ từ thành nầy qua thành kia, 35 hầu cho hết thảy máu vô tội bị tràn ra trên mặt đất, đổ về các ngươi, từ máu A-bên là người công bình cho đến máu Xa-cha-ri là con của Ba-ra-chi, mà các ngươi đã giết ở giữa khoảng đền thờ và bàn thờ. 36 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, mọi điều đó sẽ xảy đến cho dòng dõi nầy.
- Chúa Giê-su tố cáo rằng: Lịch sử Y-sơ-ra-ên cho thấy họ đã giết các tiên tri. Họ nói với nhau rằng nếu họ sống trong thời kỳ đó thì sẽ không làm như các tổ phụ đã làm, thế nhưng trong hiện tại họ vẫn tiếp tục bắt bớ và giết chết các tiên tri của Đức Chúa Trời.
- Lại còn xây đắp chăm sóc mồ mả của những tiên tri đã bị tổ phụ họ giết chết.
- Câu 35. Vì sao “từ máu A-bên … đến máu Xa-cha-ri” – Chuyện Xa-cha-ri chết được ghi lại trong II Sử-ký 24:20-22. “Thần của Đức Chúa Trời cảm động Xa-cha-ri, con trai của thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa; người đứng dậy trước mặt dân sự, mà nói rằng: Đức Chúa Trời phán như vầy: Cớ sao các ngươi phạm các điều răn của Đức Giê-hô-va? Các ngươi sẽ chẳng may mắn được, vì đã lìa bỏ Đức Giê-hô-va, và Đức Giê-hô-va cũng đã lìa bỏ các ngươi. 21 Chúng bèn phản nghịch với người, và theo lịnh vua ném đá người tại trong hành lang của đền Đức Giê-hô-va. 22 Ấy vậy, vua Giô-ách không nhớ đến sự nhân từ của Giê-hô-gia-đa, cha của Xa-cha-ri, đã làm cho mình, nhưng giết con trai người đi; khi người chết thì có nói rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va xem xét và báo lại cho!”
- Kinh-thánh Cựu ước thời đó, sách đầu tiên là Sáng-thế ký, sách cuối cùng là II Sử-ký, nên Chúa nói từ máu A-bên đến máu Xa-cha-ri là vậy.
- Chuyện mình thì quáng, chuyện người thì sáng!
- Chuyện vua Đa-vít bị Na-than quở trách. II Sa-mu-ên 12:1-7
Ma-thi-ơ 23:37-39 – KHƯỚC TỪ TIẾNG GỌI CỦA TÌNH YÊU
37 Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các đấng tiên tri và ném đá những kẻ chịu sai đến cùng ngươi, bao nhiêu lần ta muốn nhóm họp các con ngươi như gà mái túc con mình lại ấp trong cánh, mà các ngươi chẳng khứng! 38 Nầy, nhà các ngươi sẽ bỏ hoang! 39 Vì, ta bảo, các ngươi sẽ không thấy ta nữa, cho đến lúc các ngươi sẽ nói rằng: Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!
- Chúa không nói với giọng nghiêm khắc, nhưng với giọng yêu thương, sẵn sàng tha thứ và đón nhận.
- Khúc Kinh-thánh nầy nêu lên 4 chân lý quan trọng:
(1) Sự nhẫn nhục của Đức Chúa Trời. Bao nhiêu lần và trong bao nhiêu lâu Đức Chúa Trời đã sai các tiên tri đến với dân sự Ngài, họ bắt bớ, đánh đập và giết chết, thế nhưng sự nhịn nhục của Ngài là quá lớn, Ngài vẫn kiên trì chờ đợi sự ăn năn của họ.
Hãy suy nghĩ về sự nhịn nhục của Đức Chúa Trời đối với những lỗi lầm của chúng ta.
(2) Sự kêu gọi của Đức Chúa Trời. Lời kêu gọi đầy tình yêu, hình ảnh gà mẹ túc con mình trong cánh cho thấy một sự đón nhận, che chở, chăm sóc trong sự an toàn. Dù phần trên là lời Chúa Giê-su quở trách nhưng kết thúc bằng lời kêu gọi thật ấm áp ngọt ngào.
(3) Sự cố chấp của con người. Nhìn hành trình của dân Y-sơ-ra-ên đôi khi chúng ta nghĩ rằng họ quá cứng lòng, thế nhưng xem xét lại đời sống thuộc linh của chúng ta ngày nay cũng cứng lòng không kém.
(4) Hậu quả của sự khước từ. 40 năm sau khi Chúa Giê-su thăng thiên, (Năm 70 SC) Giê-ru-sa-lem chịu sự trừng phạt khủng khiếp, không còn một hòn đá nào chồng trên một hòn đá khác. Hậu quả đến với cả một dân tộc. Lời cảnh báo của Chúa cho chúng ta cũng sẽ kết thúc bằng hậu quả khủng khiếp nếu chúng ta cứng lòng khước từ lời kêu gọi của Ngài.