MENU

Fun & Interesting

NHỮNG BẢN TÍNH MÀ MỘT TAY ĐÁNH LƯỚI NGƯỜI CẦN CÓ - Ma-thi-ơ 4:12-22 - Dương Quang Thoại - 30.6.2022

Dương Quang Thoại 8,998 3 years ago
Video Not Working? Fix It Now

NHỮNG BẢN TÍNH MÀ MỘT TAY ĐÁNH LƯỚI NGƯỜI CẦN CÓ. Ma-thi-ơ 4:12-17 – CON TRỜI BẮT ĐẦU CHỨC VỤ 12 Vả, khi Đức Chúa Jêsus nghe Giăng bị tù rồi, thì Ngài lánh qua xứ Ga-li-lê. 13 Ngài bỏ thành Na-xa-rét mà đến ở thành Ca-bê-na-um, gần mé biển, giáp địa phận xứ Sa-bu-lôn cùng xứ Nép-ta-li, 14 để cho ứng nghiệm lời đấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: 15 Đất Sa-bu-lôn và Nép-ta-li, Ở về trên con đường đi đến biển, bên kia sông Giô-đanh, tức là xứ Ga-li-lê thuộc về dân ngoại, 16 Dân ấy ngồi chỗ tối tăm, đã thấy ánh sáng lớn; Và trên những kẻ ngồi trong miền và dưới bóng sự chết, Thì ánh sáng đã mọc lên. 17 Từ lúc đó, Đức Chúa Jêsus khởi giảng dạy rằng: Các ngươi hãy ăn năn, vì nước thiên đàng đã đến gần. - Chúa khởi đầu chức vụ tại Ca-bê-na-um, một nơi đông dân cư. - Phân tích Ê-sai 9:1, 2. (Ma-thi-ơ 4:16) Câu 16. Chỗ tối tăm và trong bóng sự chết đã thấy ánh sáng! - Câu 17 Chúa “giảng dạy”- Chữ giảng trong tiếng Hy-lạp Kerussein là lời tuyên bố từ người loan tin của vua. (1) Tuyên bố của người phải xác quyết, không “có lẽ” “có thể” … không ai muốn nghe một người còn đang hoài nghi về điều mình đang tuyên bố. (2) Lời của người loan tin phải có thẩm quyền. Người nói thay vua, nói đúng những gì vua muốn tuyên bố, nói trong năng quyền. (3) Sứ điệp người trình bày phải đến từ Đấng tối cao. Giảng không phải là thuyết trình một đề tài, không phải là trình bày quan niệm riêng của con người, mà là truyền tiếng phán của Đức Chúa Trời cho dân chúng. Người giảng không nói tự ý mình. Ma-thi-ơ 4:18-22 – CHÚA GỌI CÁC NGƯ PHỦ 18 Khi Ngài đang đi dọc theo mé biển Ga-li-lê, thấy hai anh em kia, là Si-môn, cũng gọi là Phi-e-rơ, với em là Anh-rê, đương thả lưới dưới biển, vì hai anh em vốn là người đánh cá. 19 Ngài phán cùng hai người rằng: Các ngươi hãy theo ta, ta sẽ cho các ngươi nên tay đánh lưới người. 20 Hai anh em liền bỏ lưới mà theo Ngài. 21 Từ đó đi một đỗi xa xa nữa, Ngài thấy hai anh em khác, là Gia-cơ, con của Xê-bê-đê, với em là Giăng, đang cùng cha mình là Xê-bê-đê vá lưới trong thuyền; Ngài bèn gọi hai người. 22 Tức thì hai người đó bỏ thuyền và cha mình mà theo Ngài. - Cả xứ Ga-li-lê sống tập trung quanh biển hồ. Lịch sử ghi nhận có 9 thị trấn quanh biển hồ. - Có 3 cách đánh cá: cần câu, chài lưới, kéo lưới! - Gọi các môn đồ: 4 người đầu tiên lại là trụ cột của Cơ Đốc giáo sau nầy, đều là ngư phủ. Dốt nát, thất học, thô lổ…. nhưng chân thật, trung thành. - Để lưới người, cần có kinh nghiệm như một người lưới cá! - Những đức tính của ngư phủ cần thiết cho tay đánh lưới người: (1) Kiên nhẫn. Kiên nhẫn chờ kết quả thuộc linh. (2) Bền bỉ. Không nản lòng. Đứng dậy sau thất bại. (3) Can đảm. Ngư phủ thường cầu khẩn câu: “Thuyền tôi quá nhỏ mà đại dương thì mênh mông” – người hầu việc Chúa phải đối diện với mọi vấn đề trong chức vụ bằng sự can đảm. (4) Nhìn thấy thời cơ. Khi nào nên thả lưới, lúc nào phải chờ đợi. Thời điểm nào tốt nhất để gieo hạt giống. Khi nào nên nói, lúc nào nên im lặng, lúc nào phải lắng nghe. (5) Dùng mồi thích hợp. Mồi tùy loại cá. Phao-lô nói trong I Cô-rinh-tô 9:22: “Tôi ở yếu đuối với những người yếu đuối, hầu được những người yếu đuối; tôi đã trở nên mọi cách cho mọi người, để cứu chuộc được một vài người không cứ cách nào.” – Thầy giảng như đầu bếp, nấu ăn theo khẩu vị của khách, nhưng không có nghĩa là dùng thức ăn của đời. Đầu bếp phải biết những hạn chế của mình, phải học hỏi để nấu được nhiều món cho nhiều hạng khách, (6) Ẩn mình. Ngư phủ mà để cá biết mình đi lưới thì thất bại, cá rất nhạy, đôi khi chỉ cái bóng của thợ câu cũng khiến nó tránh xa. Cần khôn ngoan, ẩn mình là biến mất chính mình chỉ để Chúa tỏa sáng. Đừng phô trương và tìm cách kéo người khác về mình.

Comment