Xin kính mời Quí vị đăng ký (Subscribe) vào Kênh của chúng tôi để nhận được các Video mới nhất.
Đăng ký tại: https://www.youtube.com/channel/UCcx62IyAPtU2bjcylm9RCVA
Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm
33 Cách Mạng Tháng Tám - Ninh Kiều - Thành phố Cần Thơ
Phone, Viber, Zalo: (84) 913-749-652
Email: [email protected]
Facebook:
- Chắp Cánh Bay Cao
- Hội Thánh Cơ Đốc Phục Lâm Cần Thơ
NÓI XẤU VÀ ĐOÁN XÉT NGƯỜI KHÁC
Gia-cơ 4:11-12 Không nói xấu và xét đoán nhau.
11 Hỡi anh em, đừng nói xấu nhau. Ai nói xấu anh em mình hoặc xét đoán anh em mình, tức là nói xấu luật pháp, và xét đoán luật pháp. Nhưng nếu bạn xét đoán luật pháp, thì bạn không phải là người chấp hành luật pháp, mà là người xét đoán luật pháp. 12 Chỉ có một Đấng ban bố luật pháp và phán xét, là Đấng có quyền cứu chuộc và tiêu diệt. Còn bạn là ai mà dám xét đoán người lân cận mình?
- Nói hành hay nói xấu là động từ katalalein. Kinh thánh lên án việc nói hành, mạ lỵ, thêu dệt, nói xấu người vắng mặt … Thi-thiên 101:5: “Ta sẽ diệt kẻ lén nói hành người lân cận mình” Trong các thư tín của Phao-lô, danh từ katalalia được dịch là cắn trộm, đó là tội lỗi đặc biệt nghiêm trọng của người ngoại đạo, ông sợ nó vẫn tồn tại trong vòng tín hữu. (Rô-ma 1:30; II Cô-rinh-tô 12:20. Vì tôi e rằng khi tôi đến, chẳng thấy anh em như tôi ước ao, … tôi còn e rằng trong các anh em có những điều rầy rà, ghen ghét, nóng giận, bất hòa, nói hành, nói gần nói xa, kiêu căng, hỗn loạn chăng.) Phi-e-rơ cũng lên án tội nầy. (I Phi-e-rơ 2:1. Vậy anh em đã từ bỏ mọi điều độc ác, mọi điều gian giảo, mọi thứ giả trá, lòng ghen ghét và sự nói hành)
- Chữ katalalia là tội của những kẻ gặp nhau trong xó xỉnh, thì thầm to nhỏ, rỉ tai nhau về những chuyện kín để làm hại uy tín người khác.
- Người ta xem nhẹ tội nầy, trong khi Kinh thánh cho là nặng, vì:
(1) Nói hành nói xấu là vi phạm luật pháp. Luật pháp truyền: Phải yêu người lân cận, không ai yêu người lân cận mà lại nói xấu họ! (Gia-cơ 2:8, Lê-vi ký 19:18). Người biết mình phạm luật pháp mà vẫn cứ phạm là cho mình ở trên luật pháp, tự mình làm quan tòa của luật pháp, trong khi bổn phận con người là ở dưới luật pháp và tuân giữ luật pháp. Vì thế, ai vi phạm luật pháp đều bị lên án.
(2) Xét đoán người khác là tự cho mình cái quyền làm những việc chỉ thuộc riêng về Đức Chúa Trời, đó là quyền phán xét. Kẻ đoán xét người khác thật liễu lĩnh khi cho mình cái quyền đó.
- Như vậy, nói xấu không phải là tội nhẹ, nó vừa vi phạm luật pháp, vừa chiếm lấy quyền phán xét của Đức Chúa Trời.
Sự tin tưởng sai lầm
Gia-cơ 4:13-17 Không khoe khoang việc ngày mai
13 Bây giờ, hỡi anh em là những người đang nói: ‘‘Hôm nay hoặc ngày mai chúng ta sẽ đến thành phố kia, ở đó một năm, buôn bán và kiếm lời”. 14 Nhưng anh em không biết ngày mai sẽ thế nào, sự sống của anh em là gì? Vì anh em chỉ như hơi nước, xuất hiện trong giây lát, rồi lại tan ngay. 15 Đúng ra anh em phải nói: ‘‘Nếu Chúa muốn và chúng ta còn sống thì sẽ làm việc nọ việc kia.” 16 Nhưng anh em lại kiêu căng tự phụ! Mọi thứ kiêu căng như thế đều là xấu. 17 Vậy, ai biết điều tốt cần phải làm mà không làm, thì phạm tội.
- Châm-ngôn 27:1. “Chớ khoe khoang về ngày mai; vì con chẳng biết ngày mai sẽ sanh ra điều gì.”
- Lu-ca 12:13-21. Chuyện người giàu ngu dại. “20 Song Đức Chúa Trời phán cùng người rằng: Hỡi kẻ dại! Chính đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của cải ngươi đã sắm sẵn sẽ thuộc về ai?”
- Các ra-bi Do Thái thường nói: “Đừng lo lắng chi về ngày mai, vì ngươi chẳng biết ngày mai xảy ra điều gì, và cũng có thể ngươi chẳng bao giờ có ngày mai đâu!”
- Cuộc đời là bấp bênh, nhưng đó không phải là lý do để chúng ta sợ hãi hay khoanh tay ngồi bất động, mà chính điều đó cho thấy ta cần nhận biết rằng mình phải hoàn toàn lệ thuộc vào Đức Chúa Trời.
- Tương lai không nằm trong tay loài người, nên không ai có thể kiêu ngạo để khoe về ngày mai.
- Chúa có kế hoạch cho cuộc đời chúng ta.
- Chữ kiêu căng tự phụ là alazoneia, nguyên nghĩa là bản tính của một lang băm đi chữa bệnh. Anh ta chữa không theo phương pháp nào, nhưng miệng thì cứ huênh hoang. Alazoneia là khoe những gì mình không có, những gì không phải thuộc về mình, những gì mình không làm được.
- Gia-cơ kết luận trong câu 17. Hiểu biết những điều trên mà không áp dụng hay thực hiện trong đời sống, vẫn cứ khoe khoang về ngày mai, cũng là phạm tội.